Comment: Chữ Duyên trong em còn những cái đáng yêu, đáng quý, đáng trân trọng lắm thay. Đọc và cảm xúc trong thơ của em vẫn còn một nguồn sống chan hòa thương yêu, mà lòng vẫn ấm thì thật là tuyệt rồi. Vẫn là +Hằng Lê, em vẫn là em. Chúc mừng em nhé.
Có lẽ thế thôi ta quên anh nhỉ?
Tình đã tan tựa sóng vỗ xô bờ
Bởi duyên đưa nợ chẳng đặng ơ hờ...
Một người khóc người thẫn thờ quay bước!
Thôi đành thế nợ duyên nào biết trước
Dây tơ hồng giăng vội ngược đường nhau...
Cứ ngỡ rằng thấm đượm vị trầu cau
Giữa cung đường nhói lòng đau xót dạ
Và cứ thế mình thành người xa lạ
Ngược tầm nhìn ngược cả lối yêu thương
Nên đêm nay em gom hết chán chường
Mai ánh dương chẳng còn gì nhớ cả!
Dẫu đối mặt nhau người nở nụ cười hể hả...
Đừng trách nhé người...bởi người lạ...chẳng hề quen!!!
Tình đã tan tựa sóng vỗ xô bờ
Bởi duyên đưa nợ chẳng đặng ơ hờ...
Một người khóc người thẫn thờ quay bước!
Thôi đành thế nợ duyên nào biết trước
Dây tơ hồng giăng vội ngược đường nhau...
Cứ ngỡ rằng thấm đượm vị trầu cau
Giữa cung đường nhói lòng đau xót dạ
Và cứ thế mình thành người xa lạ
Ngược tầm nhìn ngược cả lối yêu thương
Nên đêm nay em gom hết chán chường
Mai ánh dương chẳng còn gì nhớ cả!
Dẫu đối mặt nhau người nở nụ cười hể hả...
Đừng trách nhé người...bởi người lạ...chẳng hề quen!!!
Ps: Cứ thế nhé...người xa lạ đi người dưng nhé!
05/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét